Bài thơ: Kỷ niệm mái trường
Hôm nay tôi lại về thăm trường cũ Kỷ niệm một thời rất đỗi thân thương
Hôm nay tôi lại về thăm trường cũ
Kỷ niệm một thời rất đỗi thân thương
Trước cổng trường sao như người xa lạ
Trong niềm vui ao ước một ngày về.
Trong lòng tôi nỗi nhớ cứ tràn trề
Về bạn cũ thân thương một thuở
Thầy cô xưa dần rời xa bục giảng
Luật thời gian theo dòng chảy cuộc đời.
Dẫu biết ngày xưa là mãi xa vời
Gốc phượng già in dấu mòn một thuở
Kỉ niệm cũ xưa cồn lên, trăn trở
Những niềm vui của ngày tháng đến trường.
Mùa thu về đường ngập nắng quê hương
Kí ức dạt theo từng chòm mây trắng.
Giờ đang học, khoảng sân trường lặng vắng
Nghe đâu đây tiếng chim hót trên cành.
Tôi lặng nghe dòng suối mật ngọt lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng.
Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãnh khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thầy cô sao dịu dàng sâu lắng
Nắng tươi hơn qua giọng nói của người...
Vẳng đâu đây nghe rộn rã tiếng cười
Mãi theo tôi, kỉ niệm cùng năm tháng
Mùa qua mùa, bụi thời gian lãng đãng
Mang yêu thương của thuở mới vào trường.
Mười lăm năm là cả một chặng đường
Tôi giật mình khi không còn bé nhỏ
Gửi vào thơ với niềm tin trong đó
Mái trường xưa muôn thuở chẳng nguôi quên!
(Vũ Thu Thúy – Hiệu trưởng Tiểu học Thị trấn Vương, Tiên Lữ)